Phan Thiết, 22 năm về trước…..
Một cô bé 15 tuổi, xuất thân từ huyện lị xa xôi mang trong mình niềm tự hào, hãnh diện của bản thân và gia đình khi lần đầu tiên chính thức rời xa tổ ấm, xa tất thảy những chốn thân quen nơi quê nhà để chuẩn bị nhập học vào ngôi trường danh giá nhất Tỉnh Phan Thiết Bình Thuận thời bấy giờ- Trường PTTH Chuyên Trần Hưng Đạo. Chao ôi! Khoảnh khắc đó, cảm xúc đó, khung cảnh đó và cả hình ảnh của cô gái ấy nữa sao cứ như một mảnh ghép ký ức không thể phai mờ trong hành trình cuộc đời của tôi từ bấy đến tận bây giờ.
Trường Chuyên Trần Hưng Đạo, vẫn là cái tên cũ, vẫn là màu cờ sắc áo xanh ve đặc trưng của bao năm đã qua, nhưng giờ đã khác xưa nhiều lắm. Vì, nghe nói trường đã được chuyển đến một nơi khang trang hơn, sạch đẹp hơn và rộng rãi vô cùng. Còn, trường của tôi ngày đó là một ngôi trường bé nhỏ xinh xắn, nằm nép mình khiêm tốn bên bờ sông Cà Ty và con đường mang chính tên trường-Trần Hưng Đạo. Nếu để nói rằng đó là ngôi trường đẹp nhất, hoành tráng nhất thời bấy giờ thì có lẽ hoàn toàn không phải, bởi trường của tôi lúc ấy đơn sơ, giản dị vô cùng trái ngược hoàn toàn so với độ hoành tráng trong công tác giảng dạy và thành tích học tập của một trường chuyên. Trường khi đó cũng chỉ có khoảng vài chục phòng học cũ dành cho 24 lớp của cả 3 khối 10,11, 12. Nhưng, chắc cũng có lẽ vì sự bé nhỏ ấy mà tất cả kỷ niệm về trường lớp, bạn bè, thầy cô được gói ghém trong tôi thật tròn trịa, đủ đầy và tinh khôi đến vậy. Mặt hồ của ký ức tuổi học trò, của những cảm xúc khi xưa vốn đang phẳng lặng như tờ bỗng chốc gợn vài con sóng nhỏ bâng khuâng, nghẹn ngào mãi khôn nguôi. Mỗi bước chân quen thuộc dẫn lối trên con đường đến trường, tạm dừng bước mua vội gói xôi dứa rắc vài cọng dừa bào với giá 2000 đồng để rồi hối hả chạy theo tiếng trống gọi đến giờ vào lớp. Hay, chỉ đơn giản là một góc ghế đá quen thuộc dưới tán phượng ngay mép sân trường của những ngày học ôn luyện đội tuyển Hóa cùng đám bạn cùng lớp cũng dễ làm cảm xúc trở nên xốn xang hơn bao giờ hết trong mỗi lần hữu ý hoặc chỉ là vô tình vội vã lướt ngang qua ngôi trường đã cũ. Hành lang tầng 3 của dãy phòng học đối diện sông Cà Ty vẫn vậy, có chăng chỉ là thiếu vắng hình ảnh những cô gái vừa mới độ xuân thì và cả những chàng trai rắn rỏi của lớp 12A3 chuyên Hóa năm đó. Đã bao lần cố gắng gượm mình nói nhỏ với bản thân: “Rồi sẽ về thăm lại chốn xưa”-Nơi đã trao cho mình đủ đầy những cảm xúc của tuổi mới lớn, của những bỡ ngỡ ngày đầu tiên đến lớp, làm quen với bạn mới thầy cô mới. Một cái chạm tay khe khẽ vào miền ký ức xưa cũ đủ để tâm hồn trở nên xốn xang, thổn thức về những ngày tháng tuổi học trò nông nổi, cùng học cùng chơi bên chúng bạn dưới sân trường. Cả những tiết học căng thẳng nhưng vô cùng hứng khởi trước mùa thi giữa cái nóng oi nồng của đất trời Phan Thiết mỗi độ hè sang, pha lẫn với từng cơn gió hiếm muộn mang đầy hương biển từ dưới sông Cà Ty thổi vào. Vẫn còn đó tiếng í ới gọi nhau, tiếng nô đùa tíu tít của lớp học sinh đàn anh đàn chị, cái bẽn lẽn, thẹn thùng hay cái ánh mắt sợ sệt không giấu nỗi sự tò mò của thế hệ đàn em mới vào trường. Những buổi sáng sớm ban mai dập dìu tà áo trắng được điểm xuyết, chấm phá thêm một chút sắc xanh ve dưới bầu trời trong vắt, rộn vang cả góc đường Trần Hưng Đạo. Những buổi chiều ngồi trong lớp học, thơ thẩn phóng tầm mắt ra phía xa nhìn những đoàn ghe tất tưởi trở về sau một ngày dài đánh bắt, đậu dọc bến sông. Tất cả rồi chỉ còn là kỷ niệm mà thôi…..
30 năm một chặng đường đầy rực rỡ với bao thế hệ học sinh đã trưởng thành với sự dạy dỗ, chỉ bảo nhiệt tình của các thầy cô dưới mái trường Trần Hưng Đạo. Tự hào rằng mình may mắn đã có một phần nhỏ trong từng thước phim quay chậm về trường. Để rồi có những lúc trên dòng đời tấp nập, bỗng vô tình nghe thấy 04 tiếng thân thương “ Chuyên Trần Hưng Đạo” sẽ thấy tim mình vẫn run lên những nhịp đập nhung nhớ, hoài niệm về một khoảng trời xưa cũ, của những kỷ niệm mong manh. Thời gian như thoi đưa để người ta bỗng thấy mình trưởng thành hơn trong phút chốc nhưng cũng sẽ là cánh cửa bí ẩn để một lúc nào đó tự mình tìm về quá khứ. Quá khứ của tôi vẫn ở đó, trường cấp 3 thân thương của tôi vẫn ở đó, tôi của 22 năm trước vẫn ở đó…..Phủi bụi thời gian và hãy tự kiếm cho mình tấm vé thông hành để một lần nữa được trở về với chốn cũ, trường xưa.
From Huyen Anh with love (12A3 chuyên Hóa 2000-2003)- 8/10/2022