Đối với mọi người chuyên Trần là gì ? Đối với mình Chuyên Trần là một thành hồi ức khó quên.
Không giờ của một ngày chủ nhật yên ả, mình ở giữa Sài Gòn hoa lệ nhìn ngắm dòng người qua lại. Mình ngồi yên với những suy tư trong tâm trí của mình, mình nhớ về Chuyên Trần, nhớ về những xưa cũ… nhớ về những kỷ niệm khó quên.
Chớp mắt đã gần 2 năm kể từ khi mình tốt nghiệp phổ thông và bước vào cuộc sống của những lớn. Ngày cuối cùng của mình ở Chuyên Trần là một ngày rất đặc biệt vì chúng mình có một lễ Bế giảng đặc biệt nhất từ trước đến nay. Hôm ấy, mình nhìn xung quanh, tìm kiếm những gương mặt quen thuộc của K26 nhưng chẳng thấy đâu, trong lòng mình cảm thấy trống trải vô cùng. Trước đó chúng mình đã mong đợi biết bao nhiêu về cái ngày thiêng liêng và đặc biệt ấy, cuối cùng lại tạm biệt nhau qua chiếc màn hình điện thoại, bao nhiêu điều muốn nói cũng không thể diễn tả hết được. Sau này, có người thì mình gặp lại được, nhưng có những người mãi cũng không thể gặp lại, và cũng có những lời hứa mãi cũng không trở thành hiện thực.
Nhưng cũng may mắn thay, ngày hôm ấy, mình cũng có thể một mình ngắm nhìn Chuyên Trần thật kĩ từng chút, từng chút một. Đó là Chuyên Trần với nước sơn vàng đã phai dần theo năm tháng, là những dãy hành lang đầy ngập nắng, là những hàng ghế đá, là những tán cây xanh và cả những cành hoa phượng đỏ. Chuyên Trần với mình vẫn mãi mang một dáng vẻ tươi đẹp như thế, mãi mãi là một thành trì vững chãi ôm ấp bao thế hệ học trò vượt qua nắng mưa .
Mình nhớ chúng mình khi còn ở Chuyên Trần, nhớ những ngày ngồi dưới mái trường thân yêu, nhớ chúng mình với chiếc quần tây xanh, những tà áo trắng, những nụ cười ngây ngô của thời niên thiếu và nhớ cả chính mình nữa. Nhưng giờ đây tất cả chỉ còn là kỷ niệm chỉ có Chuyên Trần mãi mãi ở đó chờ chúng mình quay về.
Dẫu vậy, thế giới hậu covid, khi hai tiếng “cùng nhau” nói ra thật khó thì mình chỉ mong Chuyên Trần mãi mãi khỏe mạnh, mãi mãi vững chắc cùng bao thế hệ học trò bước tiếp về phía trước, cùng các thầy cô tiếp tục sứ mệnh “trồng người” đầy cao cả. Và mình cũng chỉ mong rằng dù là ngày nắng hay là ngày mưa, Chuyên Trần vẫn mãi ở đó chờ chúng mình quay về bởi…
“Đã từng lớp người từng đến, rồi sẽ có lớp người rời đi và có cả lớp người trở lại” Chuyên Trần – thành hồi ức khó quên.